
Mỗi lần đèo nhau đi nhận cơm, hai vợ chồng ông bà cụ lại nắm tay ân cần, hỏi han, chúc sức khỏe làm cho ai cũng cảm thấy mình chính là người được nhận hơn là người cho – Ảnh: NGỌC ẨN
Những câu chuyện nhỏ về một buổi phát cơm 0 đồng ở một con đường nhỏ tại phường Bình Thọ ở TP Thủ Đức, TP.HCM.
Chị tán đồng với em…
Đó là câu chị chủ quán cơm bình dân trả lời khi tôi ngỏ ý với chị là tôi sẽ tặng cơm từ thiện định kỳ sát cạnh bên quán chị.
Nghĩ việc phát cơm như vậy sẽ hút mất phần nào khách của chị: những tài xế xe ôm – công nhân – người bán vé số trong khu vực … nên tôi đánh bạo nhắn cho chị, thông qua số điện thoại trên bảng hiệu:

Đoạn tin nhắn dễ thương khiến nhiều người cảm thấy vui lây – Ảnh chụp màn hình
“Dạ chị, ngày mai thứ bảy em có làm chương trình tặng cơm cho bà con. Một tháng em sẽ làm hai ngày, vào trưa thứ bảy cách tuần. Em chia hai điểm, một ở quán, một ở trung tâm an sinh bên đường Võ Văn Ngân.
Nên chắc cũng ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến quán chị. Nhưng em nghĩ là chỉ những bà con nào khó khăn mới ghé. Vậy em thưa chuyện và xin lỗi chị trước nếu có ảnh hưởng gì.
Mong chị hoan hỷ để chị em mình cùng tiến chị nha”.
Câu trả lời của chị khiến tôi thở phào nhẹ nhõm lẫn chút xấu hổ:
“Em phát tâm làm thiện vậy rất tốt, chị tán đồng với e, chị xin tùy hỷ phước báu cùng em nhé…”.
Trước đó, tôi còn tự tưởng tượng ra một viễn cảnh biết bao phức tạp về sự bất hòa…
Và chỉ đôi câu ngắn gọn của chị đã phá tan những hoài nghi không biết đã hình thành trong tim tôi từ bao giờ.

Từ hơn 3h sáng Hạo đã đến điểm nấu cơm để phụ rửa rau – Ảnh: NGỌC ẨN
Ba nhớ kêu con dậy!
Là lời của Hạo, 17 tuổi. Bình thường ngủ nướng nhưng cứ mỗi thứ bảy thì tờ mờ hơn 3h sáng đã lóc cóc đến điểm nấu cơm để phụ một tay.
Cậu “xông pha” mọi việc dù ở nhà không động đến tay: từ vo gạo, lặt rau đến chia phần đồ ăn cho vào hộp.
Rồi hàng xóm láng giềng và những người khi hỏi ra mới té ngửa: không ai quen ai. Thì ra trước lạ sau quen, tự mỗi người đến rồi phụ một tay, xong 300 phần cơm trong tiếng cười như quen nhau từ lâu lắm.
Có chị không cho biết tên, chỉ nói: chị là công chức mới về hưu, không biết làm gì, tới phụ tụi em một tay.
Có chị thì ngần ngại: chị bán vé số, mà xin không hoài thì ngại quá nên phụ tụi em một chút…

Một cụ bà mua ve chai khoanh tay, cúi gập người dạ thưa cảm ơn khi nhận phần quà. Xung quanh bà là chú bảo vệ, anh thợ hớt tóc đối đãi ân cần không kém khi trao cho bà phần cơm, chai dầu gió – Ảnh: NGỌC ẨN
Dạ thưa, bà xin mang ơn tụi con…
Phía bên kia đường, một bà cụ nhặt ve chai nhấp nhổm, dợm đẩy chiếc xe đạp cọc cạch băng qua đường để nhận cơm. Thấy vậy, anh chủ tiệm hớt tóc vội vàng ra hỏi han, rồi tặng chai dầu gió.
Mọi người mang cơm qua đường cho bà. Bà để cơm lên xe, khoanh tay, cúi đầu: “Dạ thưa, bà xin mang ơn tụi con…”.
Cái cúi đầu khoanh tay của một bà cụ hơn 70 tuổi tự dưng làm nhòa mắt nhiều người.
Không biết phải do bóng nắng vào giờ đứng ngọ hay là vì lâu lắm rồi người ta mới nghe thấy lời dạ tiếng thưa chân chất, thẳng ngay như vậy giữa phố xá ồn ào.
Cái cúi đầu khoanh tay của bà khiến người ta thấy rằng chính bà mới là người cho.
Bà đã cho mọi người tìm thấy niềm tin, thấy được sức mạnh của sự gắn kết xóm giềng, sự nâng đỡ nhau những lúc khó khăn.
Và lòng người dường như dịu mát hơn dù ngoài kia đang nắng gắt.
Thông báo: Baoangiang.com rất mong nhận được sự đóng góp ý kiến cũng như bài vở của bạn đọc gần xa. Quý bạn đọc có tin bài muốn cộng tác xin gửi về địa chỉ email: [email protected] hoặc zalo: 0909090909.
Chúng tôi sẽ có nhuận bút tương xứng với chất lượng của bài viết nếu bài viết của Quý đọc giả được chọn để đăng trên trang của chúng tôi. Xin cám ơn!